Cậu bé 5 tuổi Wolfgang Amadeus Mozart biểu diễn bên cây đàn clavico, bàn tay nhỏ bé của cậu thanh thoát lướt trên những phím đàn một cách hoàn hảo. Nữ hoàng nước Áo, Maria Theresa cùng gia đình bà nhẹ nhàng thưởng thức buổi diễn ấy.
Sau khi chơi đàn xong, cậu bé Wolfgang trẻ tuổi chạy đến, leo lên đầu gối và hôn má Nữ hoàng. Mặc dù không phải là một hình thức để đáp lễ nhưng nữ hoàng vẫn nhẹ nhàng hôn lại lên má cậu bé, bà đã rất ấn tượng và bị choáng ngợp bởi tài năng quá đỗi xuất sắc của đứa trẻ.
Con gái của nữ hoàng, Marie Antoinette chỉ lớn hơn Wolfgang 1 tuổi, chạy đến và kéo cậu bé xuống để chơi đùa. Nữ hoàng sau đó tặng cho Wolfgang một chiếc áo choàng lộng lẫy mà sau này cậu thường mặc để trình diễn trên sân khấu.
Mặc dù sinh ra ở Salzburg, những năm tháng tuổi trẻ của Wolfgang không hề gắn liền với một nơi chốn nhất định nào cả vì cậu phải thường xuyên chuyển đi. Cả tuổi thơ của cậu là những ngày phải di chuyển đến khắp các thành phố ở Châu Âu, từ Áo, Đức, Pháp, Ý cho đến Anh. Wolfgang có cơ hội học được mọi ngôn ngữ tại những nơi cậu đi qua nhờ việc cậu có một vài tháng dừng lại khi đến các thành phố. Cha cậu, Leopold Mozart, là một nhà soạn nhạc và nghệ sĩ violin lỗi lạc của Áo. Và ngay từ khi còn rất sớm ông đã bắt đầu truyền dạy những kiến thức về âm nhạc cho 2 đứa trẻ của mình, Wolfgang và chị gái Nannerl, một người cũng rất nổi tiếng trong lĩnh vực âm nhạc.
Tuổi thơ của Mozart gắn liền với việc di chuyển khắp nơi nhưng nhờ đó cậu cũng có cơ hội để học kiến thức từ những vùng đất khác nhau. Nhưng để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống, cậu đã phải biểu diễn khắp Châu Âu. Gia đình Mozart biểu diễn cho giám mục tại Áo vào tháng 9 năm 1761. Lúc đầu, tiền công được trả rất sơ sài nhưng sau đó khi họ có nhiều buổi diễn cho quý tộc khắp châu Âu thu nhập của họ đã tăng lên đáng kể.
Khó khăn xuất hiện rất nhiều trên suốt cuộc hành trình, từ việc phải liên tục ngồi trong chiếc xe ngựa kéo, những con đường bùn lầy cùng giông bão cho đến bệnh tật dẫn đến những giấc ngủ thất thường, sống trong nơi ẩm thấp chật hẹp và phải ăn bất cứ những gì có thể. Đôi khi họ dừng lại tại một nhà trọ vì Wolfgang hoặc Nannerl bị ốm, Leopold lúc này sẽ tranh thủ viết thư, làm kế toán và soạn nhạc để kiếm thêm chút thu nhập.
Wolfgang bắt đầu chơi những nốt đàn clavier từ khi còn rất nhỏ và sớm biết đến soạn nhạc ngay sau đó. Cậu đã soạn bài nhạc Minuet và Trio khi mới 5 tuổi. Khi đó có thể cha cậu đã phải giúp đỡ trong việc ghi lại những nốt nhạc vì cậu vẫn chưa biết viết, nhưng rất nhanh ngay sau đó Mozart đã có thể tự ghi lại những giai điệu của mình. Năm 7 tuổi, cậu đã có thể thuần thục và soạn ra những bài nhạc violin và sau đó tiếp tục với đàn piano và viola.
Sau buổi trình diễn hoàng gia tại Vienna, gia đình Mozart trở về quê nhà trong sáu tháng và sau đó lại bắt đầu khởi hành. Tháng 11 năm 1763, họ đến Paris - nơi mà lúc đó là một thành phố đang phát triển với những con đường đầy bùn và những con người sành điệu. Wolfgang và Nannerl đã biểu diễn nhiều buổi diễn riêng tại dinh thự và cung điện của quý tộc, kể cả ở Versailles. Người ta kể rằng khi Wolfgang cố gắng để hôn má Quý bà Pompadour, bà đã từ chối và cậu bé liền nói “Tại sao người phụ nữ này lại từ chối tôi trong khi thì chính Nữ hoàng lại không làm điều đó?” Thật là một cậu bé cởi mở và nhân hậu với những nụ hôn và cái ôm đó.
Năm 1764 nhà Mozart đến Luân Đôn và ở lại trong một năm rưỡi. Giống như ở Paris, họ tổ chức những buổi diễn cho cả công chúng và cả những buổi diễn riêng tư. Họ đã có một buổi diễn tại Buckingham House (sau này được mở rộng và đổi tên thành Cung điện Buckingham) cho Hoàng đế George Đệ Tam và Hoàng hậu Charlotte. Sau đó, khi đi ngang qua công viên Luân Đôn trên xe ngựa, nhà vua nhận ra cậu bé Wolfgang đang đi dạo với cha và chị gái, ngài dừng lại và gửi lời chào tới cậu. Xui xẻo thay, quý tộc Anh giường như không quá rộng lượng như quý tộc Pháp. Nhiều lần, họ đã tặng gia đình Mozart những món quà xa xỉ như đá quý thay vì tiền. Những vật này thường rất khó để có thể đổi thành tiền. Bệnh dịch là mối nguy lớn với xã hội trong thời đại trước và việc phải di chuyển liên tục khiến cho nhà Mozart đặc biệt dễ bị tổn thương hơn hết. Tại Luân Đôn, Leopold bị ốm do nhiễm trùng phế quản khiến cho cả nhà phải trú ngụ tại đây trong 7 tuần, lâu hơn so với dự định. Dịp này giúp cho Wolfgang tập trung nhiều thời gian hơn để tập trung vào soạn nhạc và nghiên cứu về âm nhạc của J.S.Bach. Cậu ngày càng trưởng thành và tiếp thu kiến thức một cách nhanh chóng.
Leopold tổ chức một buổi diễn thu phí dành cho công chúng tại Luân Đôn. Wolfgang biểu diễn một cách ngẫu hứng trong khi bị bịt mắt hay tay bị che đi để làm tăng tính giải trí cho buổi diễn. Những bản soạn nhạc của cậu cũng được chào bán ngay tại cửa ra vào. Mặc dù cuộc sống này có vẻ khó khăn để một đứa trẻ có thể thích nghi và học tập những kĩ năng, Wolfgang vẫn trông giống như là đang tận hưởng nó. Trong bức thư mà Wolfgang đã viết chứa đầy những điều lạc quan và vui vẻ. Cậu gọi người đánh xe là một “gã tốt bụng” và cổ xe ngựa của gia đình rất “ấm cúng”.
Mặc dù có nhiều mô tả sai về tính cách của Wolfgang khi còn nhỏ và chủ yếu là phóng đại. Tuy nhiên, có nhiều bằng chứng cho thấy khi còn là một đứa trẻ, cậu rất có tính hài hước và luôn yêu thích những câu nói đùa. Và tính cách này ăn sâu tới cả những năm tháng trưởng thành.
Năm 1767, khi đang ở Vienna, dịch đậu mùa nổ ra. Đó là một thảm họa trong thời gian này mặc dù lúc đã đã có tiêm chủng, Leopold lúc đó luôn lo lắng và cố không để cho con phải hứng chịu nạn dịch này. Ông nghĩ rằng vợ và con gái có thể đề kháng lại dịch bệnh này vì đã từng mắc phải nên ông quyết định sẽ mang Wolfgang đi thật xa. Kể cả vậy thì cả Wolfgang và Nannerl đều bị mắc đậu mùa. Trẻ con thường dễ tử vong khi bị đậu mùa nhưng thật may mắn, cả Wolfgang và Nannerl đều qua khỏi.
Khi Wolfgang đến tuổi 12, cậu đã soạn một bài opera cho hoàng đế của Áo, Joseph Đệ Nhị - “La Finta Semplice”. Bài nhạc không được sản xuất rộng rãi vì một scandal nổ ra. Người ta nghi ngờ không biết liệu có phải Wolfgang là người thực sự biết lên bản nhạc mơ mộng này.
Đích đến tiếp theo của gia đình chính là Ý, mục tiêu là để Wolfgang có thể tiếp thu tinh hoa những bài opera Ý và lần này Nannerl được cho ở nhà cùng mẹ mặc dù Nannerl đã bộc lộ năng khiếu trở thành một nghệ sĩ lỗi lạc, cô được xác định là sẽ kết hôn và con đường âm nhạc sẽ chấm dứt khi đó.
Vào tuổi 14, gia đình Mozarts di chuyển đến Vatican vừa kịp lúc tổ chức Lễ Tạ ơn. Nhờ được nghe bài Miserere của Allegri tại Sistine Chapel, Wolfgang trở nên say mê và đã tự soạn lại cả bài nhạc từ trí nhớ. Tuần sau đó cậu quay trở lại để nghe lại giai điệu ấy thêm một lần nữa để so sánh những gì cậu đã ghi lại với một buổi diễn trực tiếp.
Cuối cùng sau khi trở về Áo khi kết thúc hành trình, Wolfgang, khi mới vừa sang tuổi 16 đã được đề nghị làm việc làm Trợ Lí Hòa Nhạc Assistant Concertmaster. Đây là cơ hội để cậu có thể tìm tòi và cải thiện kỹ năng soạn nhạc của bản thân và từ đó trở thành dòng nhạc Wolfgang Amadeus Mozart đẹp đẽ và nổi tiếng ngày hôm nay.